Thân thể Đỗ Na dường như một làn khói xanh lướt vào phòng, nàng nhìn chằm chằm vào mặt Tiêu Hùng, ánh mắt lạnh lùng như băng tuyết vậy.
"Ngươi không sợ ta?".
Tiêu Hùng cười cười, đem chén trà đặt ở bên Đỗ Na đồng thời chỉ chỉ vào cái ghế, ý bảo Đỗ Na ngồi xuống nói: "Sợ, sao không sợ chứ, chỉ bất quá sợ không giải quyết được vấn đề, nếu như ngươi muốn giết ta, ta trốn được lần này mà tránh không khỏi lần sau, đã như vậy, không bằng thản nhiên đối mặt đi?".
Hơi dừng một chút, trên mặt Tiêu Hùng vẻ tươi cười càng xán lạn hai phần nói: "Huống chi, lúc đầu ngươi có thể không giết ta thì hiện tại cũng không đến mức tới giết ta, ta cho ngươi vũ kỹ tâm pháp lợi hại, ngươi cũng không đến mức giở mặt vô tình đi, tốt xấu gì…”
Tiêu Hùng nói đến hai chữ này thì liền ngậm miệng lại, nữ sát thủ này thật khó lường, Tiêu Hùng cũng không dám làm nàng quá tức giận, bằng không không may vẫn là mình.
Đỗ Na tự nhiên đoán được Tiêu Hùng muốn nói gì kế tiếp nên ánh mắt lộ ra hai phần giận dữ, hiển nhiên Tiêu Hùng muốn nói đến quan hệ thân mật giữa hai người. Nói đến việc này, Đỗ Na liền muốn giết người. Thật sự muốn sát nhân.
Nàng vẫn lẻ loi một mình, tao ngộ từ hồi còn nhỏ làm cho tính cách nàng trở nên vô cùng cô độc, không thích ở chung với ai, thích ở một mình ngây ngốc. Nàng sống một cuộc sống mờ mịt.
Ngoại trừ làm cho mình mạnh hơn, làm cho mình càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-long-phuc-ho/3857523/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.