Tiêu Hùng gật gật đầu, từ trong Huyết Giới không gian lấy ra thư do mẫu thân viết cho phụ thân, còn có một con hạc giấy bằng giấy gấp thành: “Đây là do mẫu thân bảo ta đưa cho người...”.
Ánh mắt Tiêu Hàn nhìn về phía con hạc giấy, cả người đã không thể khống chế run rẩy mạnh, run rẩy vươn tay ra, cầm lấy con hạc giấy cùng thư, cũng không vội vả mở thư ra, ngược lại lại cầm lấy con hạc giấy kia, khẽ khẽ thở dài: “Trước kia mẫu thân ngươi thích gấp hạc giấy nhất, đủ loại hạc giấy... Nàng có khỏe không?”
Tiêu Hùng nhẹ nhàng gật đầu: “Trừ bỏ không thể ra khỏi tháp, thì tất cả mọi thứ đều ổn.”. Tiêu Hàn chậm rãi gật đầu, cũng không vội vả mở thư, mà là đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Hùng: “Ngươi làm như thế nào mà có thể vào được Giác Linh Lung Tháp, tòa Bát Giác Linh Lung Tháp kia chính là cấm địa của Yêu Tộc, mà ngay cả Yêu Hoàng cũng thường xuyên tu luyện ố đó, ngoài ra còn có vô số cao thủ...”.
“Ta đã được Yêu Hoàng cho phép, đi gặp mẫu thân, tuy rằng chỉ được một lần.”. Ánh mắt Tiêu Hàn chớp động, vô cùng kinh ngạc: “Ngươi biểu hiện ra thân phận của ngươi?”.
Tiêu Hùng lắc đầu cười nói: “Làm sao có thể, nếu ta biểu hiện ra thân phận, có thể ta đã không có cơ hội trở về nữa rồi, nói không chừng ở ngay trong Bát Giác Linh Lung Tháp làm bạn với mẫu thân...”.
Tiêu Hàn nghe thấy Tiêu Hùng nói như vậy, lập tức thở dài nhẹ nhõm, nhưng mà vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-long-phuc-ho/3857452/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.