"Người thanh niên, ngươi là truyền nhân của Nguyệt thần tiễn?"
Trong lúc mọi người còn đang dò xét, quan sát lẫn nhau, Tư Đồ Bá Tư ngồi trên cao nhất lên tiếng nói, trong giọng nói có vài phần khần đục, nhưng lại rất vang, giọng nói lấp đầy thần điện rộng lớn, thẩm thấu nhân tâm, tựa hồ như đang nói chuyện bên tai mỗi người.
Tiêu Hùng ưỡn thẳng ngực, mỉm cười hồi đáp: "Đúng vậy, điện chủ đại nhân".
Nghe Tiêu Hùng trả lời, trong ánh mắt rất nhiều người trên đại điện lộ ra vài phần khác thường, có người kinh ngạc, có người mơ màng, có người không biết Nguyệt thần tiễn là ai, nhưng các trưởng lão mặc hắc bào viền đò, trên mặt càng kinh ngạc hơn, thân là trưởng lão Tây Hoang thần điện, thứ mà họ tiếp xúc, đương nhiên nhiều hơn người thường rất nhiều.
"Nguyệt thần tiễn từng là tiễn thuật cường đại nhất cả yêu tộc, vốn dĩ tưởng là đã triệt để thất truyền, ai ngờ còn có truyền thừa, đây đúng là niềm vui của yêu tộc chúng ta, tiễn thuật ấy nếu mà thất truyền, thì đúng là quá đáng tiếc".
Trong giọng nói của Tư Đồ Bá Tư có vài phần không che giấu, khiến Tiêu Hùng đối với vị lão nhân này trong giây lát có thêm vài phần hảo cảm.
"Nghe Thánh nữ nói, sư phụ ngươi đã qua đời, vậy tiễn thuật ngươi tu hành thế nào rồi?"
Đối với câu hỏi này, đáp án của Tiêu Hùng sớm đã ở trong lòng, tùy miệng trả lời: "Sư phụ dạy ta nhiều năm, trước khi chết còn kéo tay ta nói, Nguyệt thần tiễn ta có thể dạy con đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-long-phuc-ho/3857422/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.