“Cô nói cho ta biết, không sợ ta gây chuyện bất lợi cho cô sao?”
Sau một hồi kinh ngạc, Tiêu Hùng ánh mắt nhìn Thác Bạt Xảo Vân lại có chút bất đồng, càng kỳ quái hơn, đối phương không có chút cảnh giác đối với mình sao? Thác Bạt Xảo Vân đối diện với Tiêu Hùng hỏi lại, trên mặt lại cười thản nhiên, nụ cười này như trăm hoa đua nở, vô cùng xinh đẹp: “Mộc công tử, công tử thấy ta có đẹp không?”
Tiêu Hùng không biết vì sao Thác Bạc Xảo Vân hỏi như vậy, thật thà gật đầu đáp: “Rất đẹp, cô là người đẹp nhất mà ta từng gặp”.
Thác Bạt Xảo Vân mỉm cười, đưa ngón tay ra chỉ vào tim Tiêu Hùng: “Câu này ta tin, công tử đối diện với người không có chút phản kháng như mẹ con ta, lại có thể khống chế bản thân, thậm chí không đồng ý tiếp xúc nhiều với ta, chỉ mong rời khôi ta để bớt phiền phức, từ đó có thể thấy công tử không có chút rắp tâm gì đối với ta..
Tiêu Hùng nhún nhún vai, kinh ngạch với tâm tư nhanh nhẹn của người con gái này, nhưng lại nghĩ đến, có thể trở lãnh tụ tinh thần của Tây Hoang yêu tộc, trở thành Thánh nữ của Tây Hoang thần điện, sao có thể là người bình thường?
“Tuy ta khôi phục trí nhớ, nhưng ta vẫn chỉ là cô gái trói gà không chặt, vần cần công tử trợ giúp, nếu nói trước lúc khôi phục trí nhớ, ta chỉ lo lắng Tôn Nhị Lôi truy sát, sau khi khôi phục trí nhớ, ta lại lo lắng tất cả yêu tộc, nếu có thể giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-long-phuc-ho/3857414/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.