Lâm Hàn nằm úp sấp theo bọn họ bay đi LA, ở nhờ nhà của Nhâm Trữ Xa, rất là thoải mái.
Ban đầu không thể đứng dậy, nằm nghỉ hai ngày hắn thấy khá hơn rất nhiều, đứng lên đi lại không còn là vấn đề, chỉ cần cẩn thận đừng tùy tiện xoay người là tốt rồi, lúc ngồi xuống chỉ cần để ý tư thế, tận lực không kéo căng lưng, sẽ không có cảm giác đau.
Diệp Tu Thác ban ngày không ở, buổi tối mới cùng về với Nhâm Trữ Xa, mỗi ngày đều thay hắn bôi một loại thuốc kỳ quái lên vết thương trên lưng ( Lâm Hàn cho tới giờ vẫn chưa thấy vết thương của mình rốt cục tròn méo ra sao),màu sắc trong suốt, dùng đầu ngón tay lấy ra một chút, nhìn qua rất giống ngọc thạch, nhưng kỳ thật rất mềm, hương vị thực thoải mái, bôi lên cảm giác man mát, công hiệu cũng tốt, chính mình cũng có thể cảm thấy miệng vết thương khép lại rất nhanh.
Lâm Hàn còn hỏi thăm Diệp Tu Thác nơi bán loại thuốc này, hắn cũng muốn mua mấy bình về, thuốc tốt như vậy sau này còn dùng nhiều a.
Bất quá Diệp Tu Thác đích trả lời là: "Thứ này không mua được, nếu người muốn, ta xin Trữ Xa một lọ."
Thấy Diệp Tu Thác cùng Nhâm Trữ Xa quan hệ tốt như vậy, hiển nhiên không đơn thuần chỉ là quan hệ giữa ông chủ và người làm công.
Lâm Hàn biết việc này cũng không có gì kỳ quái, theo tính chất công việc, MB và tú bà, quan hệ không rõ ràng cũng là rất bình thường đi. Chất lượng phục vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-khong-ban/62079/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.