Năm phút sau, lò thiêu đã bắt đầu chạy, đến lúc phải vào bãi phế liệu rồi. Nhân viên quản lí đứng bên ngoài hô to: “Anh Chu, nhanh lên.”
“Không muốn… Thưa ngài.” 059 nghẹn ngào nói, thật kì lạ, rõ ràng là cậu không khóc được, sao lại có thể nghẹn ngào?
Có thể vì cậu là người máy nên cậu mới có thể bắt chước cảm xúc của con người.
“Chu Thanh Sinh, em muốn thấy anh đích thân đưa cậu ta vào.”
Không biết từ lúc nào, Lâm Dĩ Nam đã đứng ở sau họ. Ngôn Tình Tổng Tài
“Không phải anh yêu em ư? Nếu thế thì anh mau tự tay đưa món hàng giả này vào bãi phê liệu đi, em muốn anh cho em được tận mắt thấy cậu ta ‘chết’.”
Quá tàn nhẫn, quá tàn nhẫn rồi. Ngay cả Lý Triệu đang đứng một bên cũng cảm thấy Lâm Dĩ Nam qua tàn nhẫn. Cần gì chứ? Một món hàng giả mà thôi, có cần phải làm đến mức này không?
Nhưng vẫn muốn làm vậy.
Lâm Dĩ Nam ngẩng đầu, tựa như một chú thiên nga trắng kiêu kì nói ra những lời ác độc: “Chu Thanh Sinh, lẽ nào anh thích cậu ta? Anh yêu một kẻ thay thế rồi?”
Không, dĩ nhiên là không, sao anh lại có thể thích cậu ta được?
Người anh thích là em, Nam Nam của anh.
Đột nhiên, 059 cắn lên cổ của Chu Thanh Sinh, cậu nhẹ nhàng mà cắn. Cậu đang khóc, Chu Thanh Sinh có thể cảm giác được nước mắt thấm ước cổ áo mình, tuy vậy, răng cậu lại rất nhọn, trong chớp mắt Chu Thanh Sinh đã rách da.
Máu đỏ chảy ra, Lâm Dĩ Nam còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-gia/1105188/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.