Lúc Chu Thanh Sinh sạc điện cho 059 đã là giữa đêm, lượng pin còn lại của 059 chỉ có 3%, hôm nay cậu ấy đã làm được rất nhiều việc.
Lý Triệu cũng không tức giận, y không níu kéo 059, tận mắt nhìn cậu rời đi; khi thấy bóng dáng cậu đã khuất sau cổng viện cứu, y cong môi, nói: “Hàng nhái mà thôi.”
Chu Thanh Sinh vội vàng ăn, hắn còn rất nhiều công việc phức tạp cần làm lát nữa, hắn ăn sạch thức ăn 059 mang tới, nước chanh cũng uống cạn.
059 tìm thông tin về người này trong đầu, cuối cũng nhớ ra hắn là bạn cùng phòng với Chu Thanh Sinh thời đại học, mối quan hệ giữa hai người cũng bình thường, nhưng hình như y có hứng thú với Lâm Dĩ Nam. Trước khi Lâm Dĩ Nam xảy ra chuyện vài ngày, y luôn tìm Chu Thanh Sinh nói bóng nói gió về việc xin thông tin liên lạc của Lâm Dĩ Nam; Lâm Dĩ Nam chỉ mới gặp qua y vài lần, không có tìm hiểu nhau kĩ hơn.
Ví như cậu có thể một mình vào siêu thị mua đồ ăn mà không cần sự chỉ đạo từ Chu Thanh Sinh, sau khi về rồi thì nấu một bàn thức ăn thật ngon cho hắn. Ví như khi Chu Thanh Sinh ăn xong rồi, cậu đã rửa bát rồi thay quần áo sạch sẽ, ngồi lên đùi Chu Thanh Sinh cùng thực hiện công việc hằng ngày.
_____________________
Hôn.
Bốn giờ sáng, thanh pin của 059 được sạc đầy, cậu máy móc báo “Đã sạc đầy” rồi tự mình rút dây sạc ra, dưới ánh đèn mờ ảo trong phòng ngủ, 059 quen thuộc leo lên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-gia/1105180/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.