Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
“Tam gia, đêm đã khuya, ngài nghỉ ngơi một lát đi.” Chu quản gia bưng một chén mì chay, nhẹ nhàng đi tới thư phòng.
Người đàn ông đang miệt mài làm việc nghe vậy thì thoáng dừng động tác trên tay, đầu cũng không ngẩng lên, nói, “Để đó đi.”
“Bữa tối ngài ăn không bao nhiêu, hiện tại đã là nửa đêm rồi, cũng nên ăn thêm một chút.”
“Tôi không đói.” Người đàn ông khoát tay.
“Tam gia!” Chu quản gia đau lòng không gì sánh được, thanh âm không khỏi cao lên mấy phần, “Ngài chà đạp thân thể suy yếu của mình như vậy sao được, nếu Hạng thiếu biết chắc chắn sẽ đau lòng lắm.”
“Đau lòng?” Người đàn ông cười khổ, buông cây bút trong tay xuống, “Nếu như có thể khiến em ấy đau lòng rồi trở về liếc mắt nhìn tôi một cái, dù có đói chết cũng đáng lắm. Tiếc thay…” Tiếc thay bảo bối của hắn sẽ không bao giờ quay lại.
Người đàn ông lộ ra vẻ mặt ảm đạm, cầm khăn ướt lau tay, đến khi chắc chắn tay mình đã sạch đến không có một tia dơ bẩn, mới nâng cái bình bạch ngọc nho nhỏ ở trên bàn lên, tinh tế vuốt ve.
“Tam gia!” Hốc mắt Chu quản gia ngấn lệ, phục vụ nhà họ Diệp ngần ấy năm, ông đã coi người trước mắt như con cái của mình, nhưng nhìn xem, đứa nhỏ mà ông vẫn hằng tự hào hiện giờ đã biến thành bộ dạng gì? Tóc điểm hoa râm, xương gò má nhô cao, cả người gầy yếu không sao nhìn nổi.
Diệp Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-gia-dai-thieu/2463688/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.