Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
“Sao rồi? Đau lắm hả?” Nhìn bác sĩ cắt ống quần Hạng Viễn rồi gỡ ra, Tam gia nắm chặt tay cậu, vẻ mặt rất đỗi đau lòng.
“Vẫn ổn.” Hạng Viễn cắn răng, kiên cường đáp.
“Bệnh nhân bị bỏng không nặng, hơn nữa sau khi bị thương đã được sơ cứu bằng nước lạnh kịp thời, cho nên tình huống tốt hơn so với tưởng tượng nhiều lắm.” Thấy vẻ mặt Tam gia phi thường lo lắng, chưa kịp xử lý vết thương cho Hạng Viễn, Trưởng khoa đã vội mở miệng giải thích.
Tuy đối phương nói thực nhẹ nhàng, nhưng nhìn đùi đứa nhỏ nhà mình nổi đầy bọng nước, Tam gia vẫn nhịn không được mà biến sắc. Người thường rất ít khi bị bỏng, tất nhiên sẽ không hiểu hết các mức độ nghiêm trọng của loại tai nạn này, chỉ thấy da thịt trắng nõn của Hạng Viễn đỏ bừng một mảnh đã xót xa đến không đành lòng nhìn thẳng rồi.
“Ưm…” Quá trình chọc vỡ bọt nước cùng bôi thuốc cũng không dễ chịu, Hạng Viễn vã đầy mồ hôi, nhịn không được hừ hừ mấy tiếng.
Tam gia nắm tay cậu, không ngừng an ủi, “Đông Đông ngoan, nhẫn nhịn một chút.”
Trưởng khoa nghe thấy mấy câu tựa như dỗ dành con nít ấy, thiếu chút nữa còn tưởng mình đang chữa trị cho một anh bạn nhỏ chưa đầy tám tuổi chứ không phải thanh niên đã ngót nghét hai lăm ở trước mặt này. Kỳ thực trong mắt bác sĩ, thương tích của Hạng Viễn chỉ là trò trẻ con. Nếu người bình thường gặp phải tình huống tương tự, một bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-gia-dai-thieu/2463595/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.