12 giờ 22 phút tối.
Trong căn nhà trọ chật hẹp đã kín chỗ ngồi. Ôm chiếc hộp cũ kĩ trong lòng, xác nhận lại một lần nữa những thứ bên trong, Lục Vi hít một hơi thật sâu, gật đầu nói: “Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.”
“Vậy hãy bắt đầu đi!” Nhạc Lăng đem chiếc bình gốm màu xanh giam giữ linh hồn Lam Vân Thanh đặt giữa phòng khách. Nam Huyền cũng nhanh chóng ngồi sát lại Vi Vi, đề phòng bất trắc. Mọi sự đã chuẩn bị xong, chỉ thiếu… người giải phóng. Ba người sáu con mắt không ai bảo ai cùng hướng về phía Dạ Ly, đối phương vô cùng lề mề, rất lâu sau mới ngáp dài một cái, chậm chạp rời khỏi chiếc sofa mềm mại.
Vi Vi thấy điệu bộ của anh ta thì nỗi sợ hãi dần trào lên cổ họng, một lần nữa nhắc nhở mình không nên quá căng thẳng, đã từng gặp mấy lần rồi, có lẽ bà ta cũng không đến nỗi dọa cho người ta chết khiếp, ngoại trừ dáng người khô gầy, héo hon, ngoại trừ làn da nhợt nhạt, ngoại trừ…
Bình tĩnh! Bình tĩnh! Sợ hãi như vậy thì làm được trò trống gì cơ chứ? Lục Vi cố gắng vứt bỏ tất cả những suy nghĩ yếu đuối ra khỏi đầu, ngẩng lên liền trông thấy tên người sao Hỏa Dạ Ly đã bước đến trước mặt mình từ lúc nào. Anh ta lười biếng, uể oải xoa xoa cái bụng rồi thốt lên: “Đói quá!”
Lục Vi: “…”
Nhạc Lăng: “…”
Nam Huyền: “…”
Trước sự lên án không lời của tất cả mọi người, sắc mặt Dạ Ly vẫn không hề thay đổi, anh ta thản nhiên vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-da-nhan-mien-tra-lai/204106/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.