Chợ thương mại, 18 giờ 28 phút, ngày 15 tháng 2 năm 2012.
Trước quầy thịt lợn, lần thứ một trăm linh một Vi Vi nén tiếng thở dài, bất lực đưa mắt nhìn con người kỳ quái Nam Huyền đứng bên cạnh đang nhìn chằm chằm chiếc máy xay thịt một cách ngờ nghệch, chán nản nói: “Đừng nhìn nữa, chúng ta đi thôi.”
Nam Huyền quay đầu, chớp chớp đôi mắt long lanh đen sẫm, chỉ tay vào chiếc máy xay thịt, gặng hỏi: “Cái này, đang làm gì thế?”
Lục Vi thở dài, kiên nhẫn giải thích: “Cái đó gọi là máy xay thịt, có thể dùng nó để…”
“Hình phạt treo cổ?” Nam Huyền nhướng mày một cách bướng bỉnh, cắt ngang câu nói của Vi Vi. Anh ta hoảng sợ đến thất thần, lắc đầu nói: “Con người… thật quá tàn nhẫn.”
Lục Vi gượng cười hai tiếng, lo sợ anh ta sẽ lại thốt ra những lời kỳ quái nào nữa, đành quay sang nói với chủ cửa hàng: “Cho tôi năm đồng thịt xay.”
“Được thôi, có ngay!” Chủ cửa hàng nhận tiền rồi nhanh chóng cắt một miếng thịt nạc, thái thành từng lát mỏng rồi bỏ vào máy xay thịt. Trong chốc lát, phía trước cỗ máy phun ra những dây thịt đã được nghiền nát. Lục Vi cố gắng kiên nhẫn giảng giải cho Nam Huyền một cách chậm rãi, tỉ mỉ như dạy dỗ một đứa trẻ con chưa hiểu chuyện: “Chiếc máy xay thịt này là một công cụ rất hữu dụng, giúp chúng ta nghiền miếng thịt lớn như vậy thành từng viên thịt nhỏ như thế này, sau đó có thể dùng nó đế chế biến món thịt viên, món thịt hộp hoặc là món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-da-nhan-mien-tra-lai/204097/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.