Buổi tối, Tương Thành nhường chiếc giường duy nhất trong nhà cho Lục Vi, còn mình dựa vào cánh cửa ngủ gà ngủ gật. Lăn qua lăn lại một hồi, Lục Vi nằm xuống chưa được bao lâu liền thấy toàn thân ướt sũng, còn chưa kịp mở miệng, trong tay đã xuất hiện một cây cung.
“Đây là…”
“Đi theo tôi!” Không đợi Lục Vi nói xong, Tương Thành đã ngắt lời. Lục Vi thấy toàn thân Tương Thành cũng ướt như chuột lột, nhất thời không hiểu có chuyện gì xảy ra, đành ngoan ngoãn theo anh ta bước ra ngoài. Vừa trông thấy cảnh tượng bên ngoài, cô bất giác trố mắt đứng nhìn, không nói được một lời…
Mặt hồ vốn rất yên ả, không một gợn sóng, lúc này bỗng trở nên hỗn loạn. Lũ cá chân người vừa như phấn khích lại vừa như sợ hãi, nhảy hết lên mặt nước, vừa lộn vòng trên không trung vừa ve vẩy cái đuôi. Đứng bên kia hồ nước, Tiểu Hắc đứng chép miệng, nhe răng cười, bên cạnh là… một cô gái đội chiếc mũ rộng vành có mạng che trước mặt, không nhìn rõ dung mạo.
“Chuyện này… Chúng đang làm gì vậy?”
“Không biết!” Tương Thành nắm chặt cây cung trong tay, nói với vẻ bí ẩn: “Kia là nữ vương của thành phố tù nhân này, tên là Thiên Tố. Quả thực cô cũng có chút bản lĩnh đấy, dụ được cả cô ta đến đây!”
Trong lòng Lục Vi không ngừng run lên vì sợ hãi, chỉ thấy hai tay Thiên Tố đưa lên trước ngực, ngay sau đó, một âm thanh tự nhiên, linh hoạt, kỳ ảo mà kỳ quái khác thường, từ sau tấm mạng che mặt đó truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-da-nhan-mien-tra-lai/1296970/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.