Cửa phòng bệnh đóng lại , anh đứng lặng người. 
Đôi mắt lại chăm chăm nhìn về phía cô. Đã bao năm như thế. Dù anh đã cố gắng để cô không phải chịu bất kỳ thương tổn nào nhưng vẫn cứ là không làm được để hôm nay cô lại như thế này. Một lần nữa , anh thực sự bất lực với cô. 
Dù là kẻ lắm tiền nhiều của , hay là kẻ cả thế giới phải sợ hãi , tôn sùng thì cũng làm được gì . Giờ anh lại muốn mình giống như một anh nông dân trẻ tuổi. Ngày ngày đẽo cày làm ruộng đến trưa được vợ mang cơm ra đồng yêu thương chăm sóc. Đã có rất nhiều lần anh ghen tỵ với những con người bình dị hết sức như vậy. 
“tôi còn nhớ những tháng ngày bên đó, tôi chỉ muốn ở bên cạnh cô ấy từng giây phút” – Suy nghĩ một hồi, anh quay ra kể tiếp câu chuyện của mình với anh bạn thân. “Giống như bản thân bị sức quyến rũ làm cho điên dại , Cậu biết không, lúc đó hầu như tôi bỏ hoàn toàn công việc. Tôi viện cớ đi lại vài ba tiếng rồi lại trở về nơi cô ấy đang ở. Nói đúng hơn là nơi tôi nhốt cô ấy”. – Anh trông xa xăm lại mỉm cười trong từng đợt khứa hồi “Nếu không phải là do mẹ và chị hối thúc thì tôi đã chẳng thiết tha gì” – “Tất cả những điều tôi muốn lúc đó, là cô ấy … chỉ cô ấy mà thôi!” 
Khi ấy, Anh biết có quá nhiều thứ trong cuộc sống níu chân anh và cô. Vì vậy điều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-yeu/3008650/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.