Đến bây giờ ta vẫn không biết được phụ thân mình là ai.
Nương nói hắn mọi thứ đều tốt, chỉ đáng tiếc hắn quá nghe lời mẹ, là một đứa con ngu hiếu.
Ta biết, thân phận của nương ta như thế không phải gia đình nào cũng đều có thể tiếp nhận được, ta nghĩ nãi nãi không đồng ý cho phụ thân được ở cạnh nàng, cuối cùng còn sắp xếp việc hôn nhân cho hắn, phụ thân hẳn không thể làm trái được.
Nhưng điều này cũng không quan trọng.
Nương của ta một thân võ nghệ, bản lĩnh cao cường, lại mỹ mạo kinh người như thế, luôn có một đám người chạy theo như vịt, muốn làm đứa nhỏ của nàng, nên ta cũng không hề hối hận.
Nhưng mà, suy cho cùng, con người ta không thể sống một mình mãi được, miệng đời thật là đáng sợ.
Cố Trác Trách không cha, Cố Trác Trác không cha…
Lúc ta vẫn còn nhỏ, không có nội tâm cường đại như vậy, thậm chí còn không chỉ một lần cảm thấy chán ghét cái tên mà mẫu thân đặt cho ta.
Chính gia sư đã trở thành “phụ thân” của ta, đổi tên ta thành “Cố Hiên”, dạy ta đọc sách khai sáng đầu óc.
Ta đã từng rất ghen tỵ với mấy sư huynh sư tỷ hài tử của hắn và sư nương.
Ta đã từng có những ý nghĩ xằng bậy, rằng sau này hài tử của ta cũng có thể được sinh ra trong một gia đình tốt đẹp như vậy.
Cho đến khi tất cả cháy thành tro.
Thế gian hảo vật không kiên cố, mây màu dễ tán lưu ly giòn.
Bọn họ tốt đẹp như thế, nhưng cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-xuan-tinh/943271/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.