13.
“Ngươi làm sao vậy?” Nhìn thấy bộ dáng hắn như vậy, ta đột nhiên bật cười: “Sao ngươi lại khẩn trương cho ta như vậy chứ?”
Hiên Hiên quay đầu lại: “Nếu như chính miệng ngươi nói ra ngươi vui vẻ, thì sẽ chẳng ai thèm làm mấy chuyện bao đồng đâu.”
Ta với tay qua cửa sổ gãi gãi mu bàn tay của hắn: “Vậy thì ngươi đoán xem ta đang vui hay không vui?”
Hiên Hiên hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì có gì không vui chứ. Vương gia kim tôn ngọc quý, ngươi nếu đi theo hắn, sinh được một nam bán nữ, sẽ không cần phải dãi nắng dầm mưa làm mấy công việc thô bỉ kia nữa.”
Ta gật đầu: “Ừ, nói rất có lý, vậy thì ta đi chuẩn bị ngay.”
Ta vừa định rút tay ra, liền bị hắn nắm chặt lấy, hắn tức hổn hển nhìn ta: “Ngươi dám!”
Ta cười, trở tay lại cùng với hắn mười ngón tay đan nhau: “Ba ngày sau, cá chết lưới rách, có thể ta sẽ chết.”
Nghe ta nói như vậy, hắn lại ngập ngừng: “Ngươi…Thật sự phải như thế sao?”
Vì trinh tiết, có đáng không?
Không đáng.
Cho nên ta không phải vì cái rắm trinh tiết đó.
“Thà rằng phản kháng mà chết, ta cũng không nghĩ tiếp tục làm nô tài mà sống. Ngươi cũng biết, ta chính là tử sĩ Triệu Uyên huấn luyện ra, cho dù lúc này ta chưa chết, thì về sau còn vô số công việc bẩn thỉu mệt nhọc, giết người cướp của đang chờ ta đi làm, cho dù có làm được, đến cuối cùng kết cục cũng không có tốt đẹp gì, vẫn muốn chết như thường.”
Hiên Hiên cười to,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-xuan-tinh/943260/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.