Cuộc đời Kỳ Tuân rất hiếm khi có thời điểm lật xe.
Hôm nay bất ngờ không kịp đề phòng lật một phát như vậy, anh cũng có chút hoảng hốt.
Nhạc Hàm siêu cấp ngượng, cũng không biết vì sao soái ca này lại đột nhiên vén khăn trùm đầu của mình, cậu có chút khẩn trương, cũng có chút không biết làm sao.
Vì thế hai người cứ nhìn đối phương, nhất thời muốn nói lại thôi, thời gian đối mặt kéo dài đến một phút.
Cũng trong một phút này, ánh mắt hai người không ngừng biến ảo, Nhạc Hàm thì mới đầu ngượng ngùng, tò mò, khẩn trương, mong đợi rồi nghi ngờ, khó hiểu, kinh ngạc, hoảng hốt.
Cậu đọc được biểu cảm phức tạp trên mặt Kỳ Tuân, khẽ giật giật môi: “…anh… tìm nhầm người à?”
Kỳ Tuân yên lặng một giây, sau đó gật đầu, nói thật nhỏ: “Ừ.”
Nói xong ánh mắt anh yên lặng dời xuống món đạo cụ SM trong tay Nhạc Hàm.
Nhạc Hàm nhìn theo ánh mắt anh, nhất thời liền hiểu ra là chuyện gì, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.
Hai người: “…”
Xung quanh là một mảnh náo nhiệt, còn bên bọn họ thì bầu không khí có chút quỷ dị.
Giây tiếp theo, Nhạc Hàm đỏ mặt vứt đạo cụ SM xuống đất, xấu hổ ôm mặt hung hăng giẫm đạp nó!
Móa! Xấu hổ! Xấu hổ khủng khiếp!
Kỳ Tuân yên lặng nhìn nam sinh ôm mặt dùng sức đạp cái vòng cổ và sợi dây thừng cho hả giận, vốn là chuyện rất lúng túng nhưng không biết nó chọt trúng cọng dây thần kinh nào mà anh phụt một tiếng, bật cười.
Nam sinh khựng lại một chút.
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-xoc-khan-hi-trum-dau-cua-ta/917372/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.