Sau khi ăn xong, mồm miệng Lạc Lâm Viễn đỏ hồng lên vì cay, cậu ngồi trên ghế sô pha bóc kẹo sữa ra ăn cho đỡ cay.
Cậu ngậm chặt miệng, đầu lưỡi đảo viên kẹo sữa trượt quanh khoang miệng, do không thể mở miệng hít thở nên đôi mắt cứ rưng rưng.
Đến khi Du Hàn bắt đầu thu dọn bát đũa, cậu mới đứng phắt dậy khỏi ghế sô pha, dù lưỡi đã phồng rộp lên vì cay nhưng vẫn lúng búng nói mình sẽ giúp.
Du Hàn không ngờ cậu tự giác như thế, nhưng mà nhờ công chúa nhỏ giúp đỡ thì... Thôi được rồi, trực giác nói cho anh biết nhờ vả Lạc Lâm Viễn vào bếp cũng không phải chuyện gì tốt.
Với lại nhóc nghiện sạch sẽ này vừa mới tắm xong, chạm vào mấy cái bát bóng nhẫy thế này, khỏi cần nghĩ cũng biết Lạc Lâm Viễn không chịu được, sao phải gượng ép.
Sau khi bị từ chối, Lạc Lâm Viễn ngồi im trên ghế sô pha, cầm điều khiển bật ti vi. Cậu nghe thấy tiếng ti vi bên nhà hàng xóm nên cũng muốn xem.
Kết quả khắp màn hình hiển thị toàn màu trắng xóa, không có tín hiệu, đương nhiên cũng không xem được.
Du Hàn bưng đồ ăn thừa đi ngang qua sau sô pha, để lại một câu: "Lâu lắm rồi tôi không đóng tiền, không xem được đâu, cậu xem bằng điện thoại đi."
Bây giờ thanh niên làm gì còn ai xem ti vi, Du Hàn cũng không ngờ Lạc Lâm Viễn lại đột nhiên có hứng thú này.
Cuối cùng Lạc Lâm Viễn chỉ có thể lấy điện thoại ra xem, cậu thật sự rất sợ Du Hàn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-vien/1097803/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.