Anh có hình xăm, Lạc Lâm Viễn có thể thấy rất rõ ràng, là một dòng ký tự tiếng Anh màu đen ẩn giấu dưới lớp áo đồng phục trắng tinh. Vị trí dòng chữ có lẽ nằm ở xương bả vai, do chơi bóng nên tay áo anh bị cuộn lên, hở ra viền mảng xăm.
Lạc Lâm Viễn cắn ống hút, ngồi trên bậc thang xem họ chơi bóng. Cậu sợ bị phơi nắng nên trốn dưới bóng râm, uể oải nheo mắt nhìn chằm chằm người giữa sân bóng.
Chàng trai kia vui vẻ đập tay với đồng đội, ăn mừng bàn thắng thành công.
Lạc Lâm Viễn ngậm ống hút trong miệng, thịt quả ngọt ngào tiến vào khoang miệng, cậu dùng răng nhai nát.
Cậu chống tay lên thềm đá, gương mặt hơi hất lên, cổ nghển ra. Vừa mới lấy điện thoại di động ra thì sau gáy bị ai đó khoác lấy khiến cậu suýt chút nữa phun nước trái cây vừa uống ra khỏi miệng.
Cậu đẩy cái tay đang đặt trên người mình, không khách khí nói với người mới đến: "Mày làm gì thế?"
Phương Tiếu không thèm để ý vẻ mặt lạnh lùng của cậu, "Sao lại ngồi đây xem chơi bóng? Lớp bọn mình đang chơi ở sân bên cạnh đấy."
Lạc Lâm Viễn không quan tâm tới cậu ta, lại nhét ống hút vào miệng chậm rãi cắn, hai mắt vẫn không rời được khỏi người trên sân bóng.
Phương Tiếu dõi theo tầm mắt cậu, ha, con mẹ nó kia chẳng phải Du Hàn sao?
Cậu nheo mắt nhìn chằm chằm Du Hàn rồi lại nhìn sang Lạc Lâm Viễn, "Cậu ta làm gì mày rồi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-vien-2/1988279/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.