Ban đầu Phương Tiếu còn chưa hiểu, sau đó thì hiểu ra ngay. Cậu ta lập tức sầm mặt, trưng ra cái vẻ bảo thủ của phụ huynh lớn tuổi nói chuyện với Lạc Lâm Viễn, "Chuyện xấu gì? Mày còn muốn làm gì hả? Hôm qua không phải chỉ hôn thôi sao? Lạc Lâm Viễn, mày giỏi lắm, giới hạn thì sao hả?!"
Lạc Lâm Viễn vừa nghe đến chuyện ngày hôm qua là đỏ mặt, cậu phản bác: "Hồi trước tao với Hạ Phù yêu nhau cũng không thấy mày lắm mồm như này, sao đến lượt Du Hàn mày lại đòi có giới hạn?"
Phương Tiếu không đồng ý, "Giống nhau sao được?"
Lạc Lâm Viễn: "Không giống cái gì, mày tiêu chuẩn kép thì có!"
Phương Tiếu im lặng, cảm thấy đúng là mình tiêu chuẩn kép thật. Nhưng đây là anh em tốt của cậu, trai thẳng mười tám năm, bây giờ cong lần đầu, lại còn tốc độ nhanh như thế, chẳng lẽ dâng hiến tất cả cho người ta ư? Chẳng phải nói mắc bệnh sạch sẽ sao? Lẽ nào thầy Du xuất sắc toàn diện, kể cả mặt đó?
Lạc Lâm Viễn không biết trong đầu Phương Tiếu đang nổi giông bão đồi trụy, chuyện xấu mà cậu nói rất trong sáng, yêu đương là kiểu má ấp môi kề, tay trong tay, hẹn hò lén lút cơ. Cậu rất thích hôn Du Hàn, môi sẽ mềm mại tê tê, thích ôm Du Hàn, ngực kề ngực, vừa ấm áp vừa yên tâm.
Tiếng chuông vang học còn chưa vang lên, Lạc Lâm Viễn đã hăng hái thu dọn xong cặp sách, chuông vừa kêu là phi ngay sang lớp 10. Cậu không chạy, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-vien-2/1987989/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.