Chiều theo ý của Lâm Tiêu Du , Diệp Tuyết Linh chơi xong đu quay thì chuyển qua đi loanh quanh , tới tận gần 6h mới về , thời tiết lúc này đang là giữa tháng 4 nên 6h mặt trời mới bắt đầu xuống núi .
Lâm Tiêu Du dẫn theo Diệp Tuyết Linh lên đường về , trên tay mỗi cô gái đều có một que kẹo bông gòn bảy màu thật lớn .
Để ý tới Hàn Vân vẫn im lặng theo sau làm nhiệm vụ hộ tống , Diệp Tuyết Linh xé một mảnh kẹo bông rồi đưa tới cho hắn .
" Nàyyy ! Không được , bây giờ cậu là người của mình đó ! Không cho phép cậu tình tứ với hắn ta "
Lâm Tiêu Du luôn luôn chú ý tới Diệp Tuyết Linh , thấy cô làm ra một động tác không ổn là liền ngăn lại , không cho cặp đôi này được bên nhau dù là một phút giây nào cả .
Hàn Vân chỉ đành bất lực , đối với cô gái đã mất hết liêm sỉ này hắn không làm gì được , mỗi lần dùng hành động gì đó liền bị cái miệng kia nói cho tơi bời khói lửa , bản thân lại không làm gì được .
Chẳng lẽ cãi nhau ? Không phải là không thể , nhưng mà cái này thật sự là quá mất mặt , hắn làm không nổi . Mà cho dù có bỏ hết lòng tự trọng của bản thân ra để cãi tay đôi với cô ta , một người chỉ biết tu luyện cùng chém giết như hắn tám chín phần mười sẽ bị Lâm Tiêu Du dùng các loại ngôn ngữ hiện đại mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-van-trong-sinh/1689701/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.