Có lẽ Dương Lưu ở trong gia tộc rất được coi trọng , Tang lễ của hắn được mở lớn , người đông nghịt như là đi hội vậy , từng tốp tới viếng thăm .
Hàn Vân cùng Diệp Tuyết Linh cùng xuống xe , đi tới cổng Dương gia lại gặp người quen :
" Hàn ca ca , anh cũng tới đây sao ? "
Dương Tịnh Uyển cười cười vẫy tay , Hàn Vân nhăn mặt nhìn lại , cô gái này cũng thật là , trong tang lễ còn vẻ mặt hứng khởi gọi người thân giống như trẻ con vậy , không bị mắng mới là lạ .
" Tịnh Uyển , vào trong ngay , không có thể thống gì cả "
Đúng như hắn nghĩ , một giọng nói nghiêm khắc vang lên , Dương Tịnh Uyển liền sợ hãi , cúi mặt chạy vào trong tang lễ . Vẻ mặt sợ hãi của cô gái 9 phần 10 là giả vờ cho có , dưới ánh mắt Hàn Vân thì lúc Dương Tịnh Uyển cúi mặt , khóe miệng cô vẫn cong lên , có vẻ sự ra đi của Dương Lưu không khiến cô gái này bớt hoạt bát đi .
Hắn theo chân Diệp Tuyết Linh bước vào tang lễ , tới trước di ảnh của Dương Lưu , quỳ xuống khấn nhẹ vài lần , thắp ba nén nhang rồi lui ra . Không để tâm mấy loại lễ tục này , quỳ khấn chỉ là qua mắt người ta mà thôi , hắn âm thầm thở than trong lòng .
" Kiếp sau vạn lần đừng dòm ngó vợ của người ta a ! "
Nhìn di ảnh của Dương Lưu lại nhớ tới ngày hôm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-van-trong-sinh/1689681/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.