Hòa Ngọc vẫn ngậm huýt sáo như trước, rũ mắt mơ màng đáp: "Không biết nữa, cứ cố hết sức thôi."
Vạn Nhân Trảm l**m l**m đôi môi khô khốc, thời gian càng ngày càng ít đi, gã không kiềm chế được càng ngày càng căng thẳng. Trong lúc này, năm người đã đi xa cùng với năm người chưa có bản đồ đang chạy như điên, sử dụng tất cả mọi thứ để tìm những người đang ẩn nấp.
[Bình luận: "Tất cả mọi người đang làm việc chăm chỉ giúp Hòa Ngọc thăng cấp, thực sự, rất tốt."]
[Bình luận: "Lần cuối cùng ở phó bản trước, Hòa Ngọc cũng cố gắng thăng cấp cho họ, vào thời điểm đó, Hòa Ngọc gần như liều mạng luôn, cậu ta xứng đáng với sự ủng hộ của những người này."]
[Bình luận: "Không hiểu sao tôi lại rơi nước mắt, các quy tắc của phó bản tách họ ra nhưng họ vẫn chiến đấu bên cạnh nhau, ở những nơi khác nhau, các hang động khác nhau."]
[Bình luận: "Nếu Seattle vẫn còn đó thì tốt biết bao? Nhóm mười ba người, bây giờ chỉ còn lại mười hai người..."]
[Bình luận: "Không, là một đội mười sáu người, có cả Thành Chiêu, Khúc Vật và Annie nữa."]
Đếm ngược chỉ còn 2 giờ, số lượng người trong phó bản còn lại vẫn là 57.
Hàng chục phút đã trôi qua mà họ vẫn không tìm thêm được bất kỳ ai cả!
Nguyên Trạch dừng lại, hít một hơi thật sâu, đôi tai dựng lên. Tuy nhiên xung quanh vẫn không có động tĩnh, họ đang ở mê cung vô hạn quá lớn, những người đó tùy tiện tìm một nơi mai phục thì bọn họ cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5194707/chuong-1278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.