Thử nghĩ xem, mặc dù mỏng manh gầy yếu nhưng thao tác đặc biệt thì không bao giờ thiếu.
Không ai đoán được ngay sau đó người này sẽ làm cái gì.
Cảnh tượng người này đội một thanh máu gấp mười lần Seattle, nở nụ cười với cô ta...
ĐM, thực sự sởn hết tóc gáy!
Trong nháy mắt Seattle muốn chạy trối chết, nhưng cô ta nhịn xuống.
Chắc Hòa Ngọc sẽ không ra tay với mình chứ? Tất nhiên, nếu cậu ta muốn ra tay, với đầu óc của cậu ta, có lẽ chính mình sẽ không trốn được.
Nghĩ như vậy, Seattle bình tĩnh lại.
Ánh mắt của cô ta dính chặt l*n đ*nh đầu của Hòa Ngọc. Thanh máu kia thật sự làm người sợ hãi, Seattle buột miệng thốt lên: "Anh làm gì? Tại sao thanh máu lại biến thành như vậy?" Sau đó, cô ta lấy lại phản ứng, bước lên vài bước, nhỏ giọng: "Là giả?"
[Bình luận: "Ha ha ha quả nhiên là đồng đội, rất hiểu biết Hòa Ngọc!"]
[Bình luận: "Seattle bị Hòa Ngọc lừa không chỉ một lần, chỉ có thể nói Hòa Ngọc rất biết cách chơi."]
Nghe vậy Hòa Ngọc chỉ cười không nói. Seattle bị phản ứng của cậu làm mơ hồ, hơi nhíu mày: "Rốt cuộc là thật hay giả?"
Thanh máu to như vậy, nói là thật cũng... không đúng, nói là giả cũng... không đúng.
Hòa Ngọc nghiêm túc nói: "Là thật."
Seattle tiến lên, vây quanh Hòa Ngọc nhìn trước nhìn sau, ngoại trừ chiều dài của thanh máu kia hơi bất thường, từ các góc độ khác vẫn giống cái ban đầu như đúc. Nhưng Seattle luôn cảm thấy có chỗ không đúng. Cô ta vẫn nghi ngờ: "Tôi nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5194687/chuong-1258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.