Sau một hồi im lặng thật lâu, người ở khu thứ tư nhẹ giọng nói: "Vương, chúng ta đã từng làm ra chuyện như vậy, một khi bại lộ, thì sẽ bị Liên Bang phán quyết tử hình." Những người khác đồng thời im lặng.
Đột nhiên ánh mắt của Vương trở nên sắc bén, trong mắt dâng lên hy vọng: "Cho nên chúng ta phải cố gắng hết sức bảo toàn sinh mệnh, làm chuyện có thể bù đắp lại. Dù sao, trong bốn vị thần cũng chỉ có mỗi Ly Trạm là có quan hệ với chúng ta."
"Ý của ngài là?"
"Tìm ra người đứng sau màn, rồi giải cứu Ly Trạm." Giọng nói của Vương rất chắc chắn.
Mọi người vô thức nắm chặt tay lại, trong mắt đều dấy lên một tia hy vọng tương tự.
Đúng vậy, bọn họ thật sự có lỗi với Ly Trạm, cho nên nếu muốn bù đắp thì cũng chỉ có thể giúp đỡ Ly Trạm thoát khỏi tình huống hiện tại.
Người ở khu thứ hai hít sâu một hơi, nói nhỏ: "Đúng vậy, chúng ta chỉ cần cứu được Ly Trạm ra. Ngoài ra chúng ta cũng không biết tình hình của ba đại thần kia ra sao, nhưng Ly Trạm là do chúng ta làm hại, nên chúng ta đi cứu hắn ra đi." Dù như thế cũng không thể xóa bỏ tội lỗi của bọn họ, nhưng ít nhất là có thể giảm nhẹ tội. Việc đã đến nước này, đã không thể giấu giếm được nữa, bây giờ cứu được tí nào hay tí đó.
Người ở khu thứ ba nói: "Lúc đầu chúng ta nên quyết định như vậy. Có thể là do bị người đứng sau màn dẫn dắt lầm đường, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5193560/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.