Phú hào thành phố Kim hừ lạnh một tiếng, nhấc chân rời đi. Hòa Ngọc lần lượt tiễn họ ra ngoài, đại đa số phú hào đều hỏi Hòa Ngọc: "Đêm nay lên tầng bốn còn cần thư mời không?"
Hòa Ngọc lắc đầu, nụ cười nhã nhặn: "Không cần, các vị đều là khách VVIP, lúc nào cũng có thể lên tầng bốn."
Lúc gia chủ nhà họ Nam rời đi, nhìn về phía Hòa Ngọc, mày nhíu chặt: "Tối hôm qua tôi thua mất một tỷ, một phần ba gia sản nhà họ Nam."
Hòa Ngọc thở dài: "Ai, bài vận tối hôm qua của gia chủ nhà họ Nam ngay từ đầu rất tốt, về sau lại không tốt." Cậu dừng một chút, nhịn không được tới gần gã, hạ giọng nói: "Trò chơi như đánh bạc này, vận may cũng rất quan trọng. Có đôi khi lúc đầu may mắn, lúc sau xui xẻo, nếu như ngay lúc may mắn thu tay lại thì có thể kiếm tiền. Nếu như lúc đầu gặp xui, trụ được đến hồi sau, cũng có thể ngược gió lật ngược tình thế. Đây chính là sòng bạc, mọi thứ đều có thể xảy ra."
Ánh mắt gia chủ nhà họ Nam lóe lên, rồi lập tức tràn đầy ảo não. Ngay lúc đầu gã thật sự thắng rất nhiều, là chính gã không nắm giữ được, không rời đi đúng lúc.
Sau này khi đánh cược, thắng phải đúng lúc rời đi, thua cũng phải kịp thời dừng lại.
Gia chủ nhà họ Nam lại cùng Hòa Ngọc cảm thán một phen sự xui xẻo của gia chủ nhà họ Thư, lúc này mới nhanh chóng rời đi, nhìn phương hướng kia rõ ràng là đi chế nhạo sự thê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5061444/chuong-885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.