Vệ sĩ A: "Cậu ba, có cần phải giết cậu ta ngay bây giờ không?"
Cậu ta ngập ngừng hỏi.
Cậu ba cười rồi, nụ cười của sự giận dữ.
Tiểu Thạch Đầu sắp ngất tới nơi rồi, trước mắt hiện đầy ngôi sao, trong đầu toàn là "xong rồi xong rồi".
Cậu ba nhấc chân đi về phía Hòa Ngọc, "soàn soạt", mọi người đều cung kính nhường đường cho cậu ba. Vệ sĩ và quản lý thành phố đang vây quanh Hòa Ngọc cũng nhường đường.
Chỉ có vệ sĩ A và vệ sĩ B, một cái vũ khí đè trên cổ Hòa Ngọc, một cái khác đè trên ngực Hòa Ngọc, ngăn cản cậu tấn công cậu ba.
Đương nhiên, cho dù cậu có công kích cậu ba, thì cậu ba cũng không sao cả.
Nhưng nếu để cậu ba bị tấn công, thì chính là do bọn họ không làm tròn bổn phận, những người hôm nay đi cùng, tất cả coi như xong đời.
"Lộc cộc"
Cậu ba từng bước một tới gần Hòa Ngọc, cái chết giống như đang đến gần. Tiểu Thạch Đầu chỉ ước mình không chết ngay lập tức.
Chỉ có Hòa Ngọc ngẩng đầu lên, không sợ hãi nhìn cậu ba.
Cậu ba cũng nhìn xuống nhìn cậu.
Vốn dĩ dọc đường anh ta còn nghĩ cách tra tấn hai tên ăn mày một lớn một nhỏ này, nhưng khi anh ta đi tới trước mặt "tên ăn mày" này thì không khỏi bị khuôn mặt của cậu thu hút.
Hòa Ngọc thực sự là một người rất ưa nhìn.
Mặc quần áo rách rưới cũng không thể che giấu được vẻ đẹp trai của cậu. Ngũ quan hoàn mỹ tinh xảo, làn da trắng nõn không tì vết, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060652/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.