Eugene vẫn chết lặng như cũ. Cho đến khi Lăng Bất Thần nhận lấy đàn của Ly Trạm, anh ta mới chắc chắn rằng Hòa Ngọc thật sự tặng bảo vật cấp thần cho Lăng Bất Thần.
Anh ta không hiểu: "Hòa Ngọc, cậu có biết..."
Tiếng nói im bặt. Phó bản kết thúc, toàn bộ tuyển thủ tham gia thi đấu đều bị kéo vào trạm trung gian.
Thế giới sụp đổ lại không biến mất. Có vài phó bản sau khi kết thúc sẽ bị hệ thống xóa đi, có vài phó bản thì lại không mà được lưu trữ dài hạn, trở thành một thế giới phó bản hoàn chỉnh, có lẽ sau này vẫn có thể dùng tới.
Vua Hồng và Vua Lục vừa mới chạy đến ngơ ngác nhìn nhau. Đám đồ chơi đã biến thành người, mà bọn họ... cũng vẫn giữ nguyên hình người.
Vào một khoảnh khắc thiên đạo bổ sung, bọn họ đã nghe thấy quy tắc mới và trật tự mới: đám đồ chơi biến thành người, bọn họ cũng giữ nguyên hình người nhưng không được chiến tranh, không được đánh nhau, phải duy trì hòa bình.
Thì ra...
Truyền thừa là truyền thừa toàn bộ sinh vật của hành tinh sụp đổ, không chỉ thuộc Hắc doanh.
Bánh trôi đen cũng không phải tồn tại hoàn toàn thuộc về Hắc doanh.
Sớm biết như vậy, tại sao bọn họ phải ngăn cản truyền thừa hợp nhất chứ? Tại sao lãng phí mấy trăm năm để chiến tranh chứ? Khôi phục trật tự sớm một chút, khiến hành tinh sụp đổ trở nên bình thường sớm chút không tốt sao?
Người của trận doanh Lục Hồng và cả người của Hắc doanh, tâm trạng của ai nấy đều phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060626/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.