Mắt Joe dán chặt vào màn hình không chớp, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Thành Chiêu bị đứt thành một nửa dây xích nhưng nửa còn lại vẫn quấn lấy Lý Miêu.
Chân Cách Đới đã bị chặt đứt nhưng vẫn dùng sừng trâu húc Hắc Hùng.
Gai của Cây Xương Rồng Quỳnh đã bị chặt còn thưa thớt vài chỗ, Búa Nguyên Trạch đã bị đập bẹp.
Nhưng dù có thế thì họ vẫn cắn răng kiên trì.
Cái gì đã khiến họ liệu mạng như thế? Đây chẳng phải là việc dùng mạng để đánh cược hay sao? Hòa Ngọc có đáng tin cậy đến vậy không?
Sao bọn họ dám?
Lỡ như Hòa Ngọc không thành công thì sao, lỡ như Hòa Ngọc muốn hại họ thì sao, lỡ như Hòa Ngọc tính sai thì sao?
Rủi ro cao như vậy, nhiều cái không có khả năng như vậy, sao bọn họ dám tin tưởng Hòa Ngọc như vậy.
Trước đây ông ta cứ nghĩ trận đấu này chỉ có Hòa Ngọc là tên điên thôi, giờ xem ra thế mà xuất hiện một đám điên, Hòa Ngọc muốn phá hủy những cao thủ Liên Bang này.
Không giống như Joe, Trấn Tinh nhìn màn hình, cảm thấy vô cùng ghen tỵ.
Gã cũng muốn tham gia cùng bọn họ.
Cảm giác được sát cánh chiến đấu với Hòa Ngọc thật sự rất tuyệt. Đáng tiếc ngay từ đầu đã không có gã, thật xui xẻo, ai bảo gã số không tốt chứ.
Về việc có bại hay không...
Có Hòa Ngọc thì tuyệt đối sẽ không thất bại, cậu sẽ...
Không phụ sự tín nhiệm của người khác.
Tin tưởng Hòa Ngọc như là phần thú vị nhất trò chơi, toàn bộ quá trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060615/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.