Hòa Ngọc lắc đầu, chiếc kính không gọng phản chiếu ánh sáng lạnh lùng. Cậu nhìn thẳng vào Hoàng thượng, chạm phải ánh mắt của ông ta. Cậu có thể nhìn rõ tất cả cảm xúc của mình trong mắt ông.
"Nếu tất cả mọi người đều muốn tranh giành vị trí duy nhất, đương nhiên nó sẽ không bao giờ dừng lại, nhưng Hắc doanh chúng tôi tình nguyện lùi một bước."
Hoàng thượng nhìn cậu, ra hiệu cho cậu tiếp tục.
Ánh mắt Hòa Ngọc bình tĩnh: "Hoàng thượng hẳn là biết chúng tôi đã tìm được truyền thừa của Hắc doanh rồi đúng không? Truyền thừa Lục doanh cùng với Hồng doanh chỉ là một phần nhỏ trong truyền thừa của Hắc doanh. Vì vậy, hãy trao lại truyền thừa cho Hắc doanh chúng tôi. Sau khi Hắc doanh chiếm giữ trật tự, chúng tôi sẽ cùng tồn tại hòa bình với Lục doanh. Chúng tôi hứa rằng khi đến lúc thiết lập một trật tự mới, chúng tôi sẽ trở lại hình dạng con người và các ngài cũng sẽ duy trì hình dạng con người."
Tra Thụ và Hắc Đằng ở bên cạnh rất tức giận.
Vốn dĩ Hắc doanh muốn hợp tác chính là để Lục doanh họ làm tay sai, hơn nữa vì đảm bảo Hắc doanh an toàn, họ không thể không giao truyền thừa cho Hắc doanh.
Đây không phải là Lục doanh hoàn toàn quy phục dưới Hắc doanh sao?
Sao cậu dám nói như vậy?
Vật truyền thừa, sao có thể tùy tiện giao cho trận doanh khác?
Ngay cả những người trong trận doanh cũng không thể nhìn thấy nó, cho thấy nó quan trọng đến mức nào.
Ban đầu Hoàng thượng cũng rất tức giận, nhưng ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060606/chuong-763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.