Ở phía bên kia, Bánh trôi đen nhìn Hòa Ngọc, chớp chớp đôi mắt xanh, tỏ vẻ vô tội.
Rõ ràng, y thấy dùng thủ đoạn "bạch liên hoa" là vô ích, chỉ có thể dùng "vũ lực" để giải quyết Lăng Bất Thần.
Hòa Ngọc khẽ mỉm cười: "Ta đã nói với ngươi, không được gây chuyện."
Bánh trôi đen vẫn giả bộ vô tội, vẻ mặt ngây ngô: "Ta không có." Chỉ cần y không thừa nhận thì coi như là không có.
Hòa Ngọc: "Hôm nay ngươi không được bám dính."
Nói xong, cậu nhích người một chút để giữ khoảng cách với Bánh trôi đen.
Bánh trôi đen: "..."
Sắc mặt của y lập tức thay đổi, tủi thân nhận sai nói: "Ta sai rồi, ta không đánh anh ta nữa."
Vừa xin lỗi, y vừa cố gắng dựa vào người Hòa Ngọc.
Lúc này, một thanh kiếm xông lên cắm chen vào giữa họ, Vạn Nhân Trảm thẳng thừng nói: "Hòa Ngọc nói, hôm nay không được phép dựa vào."
Gã không ưa cái tên mắt xanh này. Dựa vào cái gì mà y có ngoại hình giống Hòa Ngọc, sao y lại có được sự khoan dung của Hòa Ngọc?
Đúng vậy, Vạn Nhân Trảm cảm nhận được rằng, Hòa Ngọc rất khoan dung với người có đôi mắt xanh.
Sắc mặt Bánh trôi đen trở nên u ám, y nhìn thanh kiếm đang chắn trước mắt, kích động đến nỗi muốn cắn chết gã.
Quỳnh lại đưa Lăng Bất Thần lên, Tiểu Thạch Đầu lăn một vòng rồi lăn đến bên cạnh Hòa Ngọc.
Vạn Nhân Trảm không đuổi cậu ấy đi. Vào lúc này, Vạn Nhân Trảm thấy tên mắt xanh còn đáng ghét hơn.
Lăng Bất Thần tìm một chủ đề:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060601/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.