Trưởng lão Ngũ nghiến răng nghiến lợi: "Chỉ sợ bọn họ đã lên kế hoạch ngay từ đầu, bắt đầu từ việc Hòa Ngọc giả mạo Côn Hồi."
Khơi chuyện này lên Hắc Đằng lập tức có chút không vui vẻ, ánh mắt trào phúng: "Một đồ chơi như hắn ngụy trang Côn Hồi mà các ngươi còn tin đúng là ngu xuẩn."
Lý Miêu cười lạnh: "Không phải các ngươi cũng tin sao, hơn nữa nếu như không phải các ngươi xếp Côn Hồi giả vào thì sao chúng ta có thể tin tưởng hắn."
Ban đầu có lẽ bọn họ cũng sẽ nghi ngờ, dù sao ngoại hình của Hòa Ngọc là đồ chơi nhưng bọn Tướng quân Côn Hồi của bọn họ thật sự là nội ứng của Lục doanh, gần như là đảm bảo cho Hòa Ngọc khiến bọn họ không nghi ngờ cậu nữa. Muốn nói có vấn đề, đương nhiên là Lục doanh sẽ cảm thấy tức hơn rồi.
Ánh mắt người Hồng doanh dần dần trở nên bất hảo, cầm vũ khí trên tay gắt gao nhìn chằm chằm hai người.
Hắc Đằng tiến lên một bước, đang muốn lý luận thì Tra Thụ bên cạnh giữ chặt hắn ta, lắc đầu.
Sau đó, Tra Thụ hít sâu một hơi: "Ta biết các ngươi bất mãn với Lục doanh bọn ta, hai bên Hồng doanh và Lục doanh chém giết nhau đã lâu, ta cũng không nói đến việc vứt bỏ hiềm khích trước đó gì đó, nhưng bây giờ chúng ta thật sự nên buông thả hận thù một chút, đối phó Hắc doanh trước đã."
Trưởng lão Ngũ không nói chuyện, ánh mắt trầm tư.
Mu bàn tay Tra Thụ ở sau lưng, mở miệng yếu ớt nói: "Hoàng thượng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060588/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.