Trưởng lão Ngũ: "..."
Cho dù ông ta có thông minh tới thế nào cũng không đoán ra được Hòa Ngọc muốn làm gì, cũng không biết cái Bạch doanh này từ đâu chui ra nữa!
Hắc Đằng nhanh chóng đánh bay Vạn Nhân Trảm, rồi bay lên cao, đứng ở bên ngoài hàng rào che chắn.
Hắn ta hung ác nhìn chằm chằm Hòa Ngọc, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi quả thực đã lừa ta thê thảm. Hòa Ngọc, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
Hòa Ngọc thản nhiên nói: "Ta không làm gì cả, ta chỉ muốn cứu vớt hành tinh sắp bị hủy diệt này mà thôi."
Thấu kính không gọng phản chiếu ánh sáng lạnh, trong đôi mắt như hạt đậu đen của cậu không có chút cảm xúc nào.
Hắc Đằng hơi giật mình, tính thăm dò một chút.
Cao Kiến Minh ở dưới mặt đất, từ một nơi bí mật nào đó hô lên: "Các ngươi phải giết cậu ta, không nên nghe lời cậu ta nói, cậu ta quỷ kế đa đoan, nhất định sẽ lừa dối các ngươi!"
Bình luận:
"Đờ mờ! g**t ch*t anh ta đi!"
"Sao người này đê tiện vậy? Hòa Ngọc bây giờ đang hoàn thành nhiệm vụ để thăng cấp đó, a a a, tức giận vờ lờ!"
"Muốn không cần làm gì cũng thắng, muốn Hòa Ngọc chết à, thật ghê tởm."
Sắc mặt Trưởng lão Ngũ tối sầm, cắn răng nói: "Không cần nói mấy lời vô nghĩa, giết sạch nhóm đồ chơi, g**t ch*t truyền thừa của Hắc doanh."
Ông ta rút trường đao ra, nhanh chóng chém về phía hàng rào chắn.
Hắc Đằng ở bên cạnh cũng rút dây leo ra, dùng sức quất về phía hàng rào chắn.
Vạn Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060584/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.