Vạn Nhân Trảm treo một cái mặt nạ xuất hiện, mặt nạ tới gần hai người. Trước khi bị công kích, giọng điệu dồn dập nói: "Tin tưởng Tướng quân, ngài ấy là người của Hồng doanh. Các ngươi đã đồng ý bảo vệ ngài ấy, ngăn cản người của Lục doanh tấn công. Tướng quân làm như vậy là có nguyên nhân!"
Giọng nói của Eugene vừa gấp gáp lại có sức thuyết phục, so với lúc Vạn Nhân Trảm nói dối nghe chân thành hơn nhiều.
Hai người ngơ ngẩn, ánh mắt càng bối rối.
Bọn họ cho rằng Hòa Ngọc là gian tế do Lục doanh phái tới, nhưng nếu như Hòa Ngọc là người Lục doanh thì tại sao lại phải cắm cờ xí Hồng doanh của bọn họ? Cần gì phải đưa bọn họ vào?
Nói ngài ấy là Hồng doanh, nhưng... ngài ấy cũng cắm cờ xí của Lục doanh luôn rồi!!
Nói xong, Vạn Nhân Trảm vứt mặt nạ xuống một góc, bay lên trời bảo vệ Hòa Ngọc.
Bên kia, Tra Thụ và Hắc Đằng cùng nhau lui lại.
Tra Thụ nghiến răng nghiến lợi: "Hắc Đằng, rốt cuộc cậu ta là ai, có phải là Côn Hồi mà ngươi vẫn tiếp xúc hay không? Tại sao cậu ta gắn cờ xí của Hồng doanh rồi, lại gắn thêm cờ xí của Lục doanh chúng tôi nữa?"
Hắc Đằng: "..." Hắn ta cũng không biết mà!
Cách Đới từ dưới đất đào ra một cái hang. Trên đầu của gã, Seattle hạ giọng, giọng nói dồn dập nghiêm túc: "Tin tưởng Tướng quân, ngài ấy là người của Lục doanh. Các ngươi đã đồng ý bảo vệ ngài ấy, ngăn cản người của Hồng doanh tấn công Tướng quân. Tướng quân làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060580/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.