Trong thành Lý Lộc.
"Tướng quân vẫn chưa ra sao?" Tra Thụ hỏi.
Bên cạnh có người trả lời: "Tướng quân nói, ngài ấy muốn sửa sang lại trang phục, mặc dù nghi thức rất quan trọng, nhưng cũng không thể để cho Hồng doanh phát hiện thân phận của ngài ấy."
Hắc Đằng đi tới bên cạnh Thành chủ Tra Thụ, liếc nhìn thời gian: "Còn sớm, còn một tiếng nữa, lần này khi mặt trời mọc chúng ta cắm cờ xí, thành Lý Lộc nhất định sẽ không bị cướp đi nữa."
Thành chủ Tra Thụ gật gật đầu: "Ừ, nếu thành Lý Lộc lại bị cướp đi, ta thật sự không có mặt mũi đi gặp Hoàng thượng."
Hắc Đằng thở dài: "Cũng không phải, lần này trở về lấy cờ, ánh mắt của Hoàng thượng làm cho ta hận không thể tự vẫn tạ tội."
Nghe vậy, Tra Thụ đột nhiên hạ thấp giọng: "Hắc Đằng, mệnh lệnh của Hoàng thượng phải nói thế nào với Tướng quân đây?"
Tối hôm qua, khi Hắc Đằng mang theo cờ xí trở về, đồng thời cũng mang theo một đội ngũ khác mà đội ngũ này là tới tiêu diệt tất cả đồ chơi.
Hoàng thượng tự mình hạ mệnh lệnh, nghe nói là có quan hệ tới truyền thừa với Hắc doanh, nhất định phải chấp hành. Đội ngũ này trước tiên tới thành Lý Lộc, sau đó sẽ đến thành trì tiếp theo. Đương nhiên, trước đó các thành trì đều phải tự mình bắt đầu dọn dẹp để bảo đảm không xảy ra sự cố nào.
Ngày hôm qua thời gian quá muộn, sáng sớm hôm nay lại muốn cắm cờ, cho nên đội ngũ kia phải chờ sau khi nghi thức cắm cờ kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060577/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.