Hắc Hùng mờ mịt: "Cử ai đi tìm hiểu bây giờ? Ai có khả năng lấy được tín nhiệm của đồ chơi? Ai có thể kiên định mãi đứng về phía Hồng doanh bên này?"
Nếu kêu người của Hồng doanh bọn họ qua đó thì chắc chắn Hắc doanh sẽ không tin tưởng.
Nếu tìm đồ chơi đi nghe lén, vậy làm sao có thể xác định đồ chơi kia có xứng đáng được tin tưởng hay không?
Mấy cái này thật sự rất mâu thuẫn.
Mặc dù tay Hòa Ngọc ngắn, không thể buộc áo choàng lên nhưng giật áo xuống thì cậu có thể làm được.
Lúc này, cậu giật áo choàng xuống, hơi nâng cằm lên, giọng kính không viền và tròng kính lạnh băng, ánh mắt cậu kiên định, giọng nói sắc bén:
"Tất nhiên là ta, lần này ta sẽ tự mình ra tay."
Một cục Bánh trôi đứng ở đó, dưới chân là một đôi Phong Hỏa Luân, sau lưng đeo một thanh kiếm, cằm hơi nâng lên, ánh mắt cứng cỏi, cả người có khí thể kiểu "Ngoài ta ra còn có thể là ai."
Giờ phút này, cục Bánh trôi như phát ra ánh sáng.
Đương nhiên Hồng doanh đồng ý, sau khi bọn họ báo về cho Hoàng thượng, hắn cũng đồng ý.
Tuy rằng bọn họ rất lo lắng cho Tướng quân, không muốn Tướng quân của bọn họ đưa thân vào chỗ nguy hiểm. Nhưng cậu kiên trì vì việc lớn, hơn nữa, Tướng quân quả thật là người thích hợp nhất, cho nên, bọn họ đành đồng ý.
Tướng quân là người mà Hồng doanh vô cùng tín nhiệm, ngoại hình trùng hợp lại là đồ chơi, rất thích hợp để lẻn vào Hắc doanh, giành lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060531/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.