Mấy món đồ chơi càng kéo càng xa, may là đoạn đường họ đang đi này không có ai, nếu không bị người khác nhìn thấy thì đám người Eugene sẽ mất hết mặt mũi mất.
Không đúng, bây giờ họ đang phát sóng trực tiếp trên toàn vũ trụ.
Nghĩ tới đây cả người Eugene ỉu xìu.
Khi tới gần thành chính, Hòa Ngọc vừa nói chuyện với Hắc Đằng vừa buông lỏng tay.
Vạn Nhân Trảm: "... Mày bỏ rơi bọn tao hả."
Hòa Ngọc trả lời: "Đúng vậy, thả tự do cho các anh. Nhanh chóng đi tìm lão Thạch Đầu rồi hỏi thăm tin tức của Hắc doanh đi."
Khựng lại một chút, cậu bổ sung thêm: "Vạn Nhân Trảm, anh đi theo tôi."
Cậu muốn giữ lại một người có thể đánh nhau, cho dù năng lực chiến đấu có hạn cũng tốt.
Eugene vui vẻ, tuy rằng hành động một mình vô cùng nguy hiểm, nhưng tóm lại bọn họ không thể là kẻ vô dụng được, kiểu gì cũng phải làm được chút chuyện gì đó, ít nhất thì gã tình nguyện đi liên lạc với "nhóm đồ chơi."
Có điều, Eugene hỏi lại: "Tìm người của Hắc doanh ở chỗ nào?"
Hòa Ngọc nói: "Bọn họ sẽ chủ động liên hệ với mọi người, dù sao thì... Mọi người đều là đồ chơi cả mà."
Eugene nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, lập tức cao giọng trong trò chuyện đội: "Được rồi, tôi bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"
Khóe miệng Hòa Ngọc hơi cong nhè nhẹ, không để người khác thấy, cậu tiếp tục đi về phía trước, cũng không chú ý xem Eugene làm sao để "bí mật bày mưu" cùng Nguyên Trạch và Thành Chiêu.
Vạn Nhân Trảm vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060511/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.