Hồng doanh bây giờ giống như một cái sàng, chỗ nào cũng có lỗ thủng.
Côn Hồi giả vừa chết, Tướng quân mới vừa nhậm chức, ở trước mặt là người của Lục doanh tới ám sát nhưng điều quan trọng nhất, đó là bóng đen kia vẫn đang mặc đồ thủ vệ của thành chính, bước vào phòng ngủ của Tướng quân.
Thiết nghĩ ban đầu họ nghe trộm thì Hồng doanh sẽ nhanh chóng phát hiện ra.
Xem ra, chuyện Tướng quân Côn Hồi giả vẫn còn nhiều trở ngại, ông ta ở đây ba năm, e rằng đã để một thông đạo riêng cho Lục doanh, không gì cản trở.
Trong lòng suy nghĩ đủ điều nhưng vẻ mặt của Hòa Ngọc vẫn rất điềm tĩnh.
Cậu lắc đầu, trả lời: "Là Tướng quân Hòa Ngọc, cũng là người giả làm Tướng quân Côn Hồi, mặc dù mang hình dáng gì thì vẫn ta luôn là người của Lục doanh."
Khán giả: "..."
Rốt cục là cậu mặc cho bản thân mình bao nhiêu chiếc áo giáp giả thế?
Bóng đen cau mày, ánh mắt của tên đó đầy sự hoài nghi, mũi dao vẫn hướng về phía đỉnh đầu cậu, không do dự. Nếu có bất ngờ nào đó thì hắn ta sẽ lập tức lấy luôn mạng của cậu, dưới tình huống này rất ít người có thể giữ được sự bình tĩnh.
Nhưng Hòa Ngọc không giống, dường như cậu chẳng nhìn thấy mũi dao trên đầu, ngẩng đầu, đôi mắt như đậu đen đối diện với tên đó: "Rốt cuộc ta là ai, ngươi không biết phải không, lẽ nào người cảm thấy thân phận của ta ở Hồng doanh dễ dàng bị đám ngốc đó phát hiện thế sao, có thể phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060500/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.