Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp trong Hồng doanh, tuy nỗi đau về cái chết của "Tướng quân Côn Hồi" vẫn còn nhưng trận chiến sẽ tiếp tục vào lúc nào đó. Vì vậy, bọn họ cần nhanh chóng thích nghi cuộc sống không có Tướng quân Côn Hồi.
May mà, nghe nói Tướng quân Hòa Ngọc cũng vô cùng lợi hại.
Thành chính
Một vị trưởng lão cảm thán: "Haiz, Tướng quân Côn, à Hòa Ngọc à, với dáng vẻ hiện tại của ngươi thì năng lực chiến đấu chẳng được bao nhiêu, dẫn quân thế nào, làm sao đánh chiếm thế giới."
Một vị trưởng lão khác cũng than thở theo: "Đúng thế, việc năng lực chiến đấu của ngươi bị tổn thất, thật sự rất đáng tiếc."
Hòa Ngọc vô cùng bình tĩnh, đôi mắt như đậu đen của cậu không hề dao động: "Đánh trận không phải dựa vào năng lực chiến đấu của một người, dù là Hồng doanh hay là Lục doanh thì chỗ nào cũng rất lợi hại. Mà bây giờ, chúng ta yếu thế, cần phải dựa vào cách bố trí."
Trưởng lão ngơ ngác.
Hoàng thượng vội hỏi: "Cách bố trí gì?"
Hòa Ngọc: "Bố trí chiến lược, thắng Lục doanh bằng chiến thuật và kế sách."
Một vị trưởng lão cau mày: "Tư tưởng này rất giống với những món đồ chơi lắm mưu nhiều kế."
Hòa Ngọc nhìn ông ta với ánh mắt chăm chú: "Đúng, là ta học được từ đám đồ chơi bọn họ, một năm qua, ta đã tiếp xúc với vài món đồ chơi, học được rất nhiều điều từ họ. Đúng là đồ chơi đáng chết, nhưng họ cũng có chỗ giá trị."
Tầm mắt Hoàng thượng đảo qua chỗ mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060497/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.