Thân phận "Tướng quân Côn Hồi" của Hòa Ngọc đã vô cùng vững chãi.
Eugene và mọi người trong nhóm cũng thấy nhẹ nhõm hơn, tâm trạng cũng theo đó mà có chút phức tạp.
Ban đầu bọn họ không chấp nhận việc Hòa Ngọc tiếp tục đóng vai thân phận Tướng quân Côn Hồi, bọn họ tưởng là cậu đang tìm đường chết, ai mà biết được, cậu lại thành công.
Vả mặt bôm bốp.
Nhưng bọn họ lại thấy vô cùng vui vẻ.
Cổng thành
Lão Thạch Đầu hít sâu một hơi, hỏi Lăng Bất Thần: "Hòa Ngọc là đồ chơi, là con người nguyên bản nhỉ."
Lăng Bất Thần gật đầu.
Nếu lão Thạch Đầu hỏi Hòa Ngọc có phải là người của Hắc doanh bọn họ không thì có lẽ Lăng Bất Thần không biết trả lời thế nào, nhưng ông ta chỉ hỏi Hòa Ngọc có phải là con người nguyên bản hay không, cái này thì dễ trả lời hơn.
Hòa Ngọc đúng là một con người nguyên bản.
"Ha ha ha" lão Thạch Đầu đột nhiên cười lớn lên, sau đó vội che miệng lại, giả vờ là cục đá.
Ông ta đè thấp giọng, run rẩy vì kích động: "Quá tốt rồi, người thông minh như thế lại chính là người của Hắc doanh chúng ta, có cậu ta, Hắc doanh chúng ta có cơ hội lật ngược tình thế rồi."
Ông ta quá hưng phấn cho nên đã quá xem trọng Hòa Ngọc.
Lăng Bất Thần vẫn giữ im lặng.
Hòa Ngọc, chưa chắc sẽ chọn Hắc doanh.
Không, có lẽ nên nói, cậu ấy cảm thấy Hòa Ngọc sẽ không chọn Hắc doanh.
Bình luận
Khán giả đang xem cũng đang kích động.
"Aaa đẹp trai quá đi!"
"Lúc ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060495/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.