Cả đám Lý Miêu lại lần nữa dao động.
Đúng thật, một năm trước Tướng quân Côn Hồi đột nhiên hạ lệnh - Đồ chơi quỷ kế đa đoan, trực tiếp giết sạch.
Cổng thành.
Giọng nói của lão Thạch Đầu đầy kiêu ngạo: "Tên Tướng quân Côn Hồi kia vô cùng sĩ diện, ông ta đã từng nếm hết tất cả thua thiệt và nhận biết bao vết thương nhưng cũng không chịu nói cho người khác biết. Bị người của chúng ta lừa, mặc dù cuối cùng cũng g**t ch*t người của chúng ta, nhưng có thế nào thì ông ta cũng không chịu nói ra."
Lăng Bất Thần: "Còn gì nữa?"
Lão Thạch Đầu: "Tên đồng bọn kia của cậu vẫn chưa chết à? Dám ngụy trang Tướng quân Côn Hồi, người ở bên trong ngu xuẩn đến mức nào mới không g**t ch*t cậu ta vậy."
Lăng Bất Thần liếc mắt: "Là do Hòa Ngọc thông minh."
Lão Thạch Đầu: "Dù cậu ta có thông minh đến đâu cũng không có cách nào tiếp tục ngụy trang ở trước mặt nhà vua và Tướng quân Côn Hồi, sớm muộn gì cũng sẽ chết!"
Dừng một lát, ông ta bổ sung: "Có điều, chỉ cần có thể lừa gạt được Hắc Hùng và Lý Miêu thì bọn họ sẽ có thể ra ngoài, rời khỏi nhà lao là có thể trốn, có một chút hy vọng sống."
Nhưng Lăng Bất Thần cứ cảm thấy...
Có lẽ Hòa Ngọc còn có bất ngờ khác.
Trong nhà lao.
Lý Miêu, Hắc Hùng dao động.
Cục bột trắng lại nhắm mắt lần nữa, giọng điệu từ phẫn nộ biến thành tuyệt vọng: "Hồng doanh càng ngày càng nguy hiểm, gần đây càng liên tục lụi bại, rõ ràng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060483/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.