[Bình luận: "Có chút đồng tình với Vạn ngốc nghếch ha ha ha ha ha."]
[Bình luận: "Phía trước thiếu một người nha, tôi cũng đồng tình với anh."]
Lúc Vạn Nhân Trảm trở về, cây mây khô ma quỷ đang tặng hoa cho Hòa Ngọc. Một bó lớn đủ loại hoa được buộc lại bằng ngọn mây, đưa đến trước mặt Hòa Ngọc. Đôi mắt xanh cong cong, chỉ nhìn thấy Hòa Ngọc.
Hòa Ngọc nhìn Tiểu Lục, cũng nở một nụ cười nhàn nhạt.
Vạn Nhân Trảm: "..."
Gã nghiến răng, dời mắt đi.
Phi!
Có gì đặc biệt hơn người chứ?
Ngày mai phó bản này kết thúc rồi. Không, phải nói là đến 12 giờ đêm nay là chính thức kết thúc. Tức là bọn họ sắp rời khỏi phó bản này, trở lại trạm trung gian. Còn cây mây khô ma quỷ...
Ha ha, cứ chết trên hành tinh tình yêu này đi.
Thế giới này không có nhân loại, không ai để cậu ấy nảy sinh tình yêu. Thế giới này sớm muộn gì cũng bị hủy diệt.
Nghĩ tới đây, Vạn Nhân Trảm cuối cùng cũng cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Gã không đến gần cây sinh mệnh. Bạc Kinh Sơn và Trấn Tinh đang tu luyện dưới gốc cây. Đoàn Vu Thần thì đang rèn đúc, đám người Eugene vây quanh hỗ trợ anh ta, sửa sang lại vật liệu rèn.
Giống như là hai phe cánh.
Vạn Nhân Trảm đương nhiên đi về phía phe cánh mà mình gia nhập.
Đám người Eugene ai làm việc nấy, không để ý đến gã. Vạn Nhân Trảm ngồi xuống đất, không nhịn được nói: "Ai độc thân? Ghép đôi đi."
Cách Đới liếc gã một cái, mặt không cảm xúc ghép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5057943/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.