Mười ngày sau.
Nghe thấy âm thanh Đoàn Vu Thần đang rèn rồi tiếng "leng keng" khi Vạn Nhân Trảm đấu với Bạc Kinh Sơn, Hòa Ngọc từ từ mở mắt ra.
Trong mười ngày qua, dưới sự "quản thúc" của Hòa Ngọc và Tiểu Lục, đấu trường này ít khi có sự yên bình như vậy.
Đoàn Vu Thần chìm đắm trong việc rèn. Bạc Kinh Sơn, Trấn Tinh thì chìm đắm trong việc tu luyện. Còn Vạn Nhân Trảm, Cách Đới, Eugene thì liên tục khiêu chiến với Bạc Kinh Sơn. Quỳnh đang nghiên cứu trí não bỏ đi, nâng cao trình độ kỹ thuật của mình.
Chỉ có Seattle là khá buồn chán, thỉnh thoảng giúp đỡ Đoàn Vu Thần.
Vạn Nhân Trảm bị đập xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi: "Hừ, chẳng qua là mày có con dao Khuyết Nguyệt thôi, tưởng mình giỏi lắm hả?"
Bạc Kinh Sơn không thèm nói chuyện với gã, quay người rời đi.
Nếu không phải vì nâng cao năng lực chiến đấu, anh ấy thậm chí còn không đồng ý khiêu chiến với những người này.
Đoàn Vu Thần điên rồi, anh ta lẩm bẩm nói: "Hình như tôi gần chạm đến điểm then chốt rồi. Rốt cuộc còn cần điều kiện gì nữa chứ? Sao cứ không thành công vậy?"
Hòa Ngọc nghe thấy vậy thì từ từ ngồi dậy.
Một dây leo xanh tới gần, trên đầu dây leo còn có mấy chiếc lá non cùng một mầm nhỏ.
Hòa Ngọc còn chưa kịp mở miệng, mầm nhỏ đột nhiên sinh trưởng, xuất hiện một nụ hoa nhỏ. Sau đó hoa nhỏ chầm chậm nở rộ trước mặt cậu, nở ra một đóa hoa trắng xinh đẹp.
Bông hoa này khác với những bông hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5057911/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.