Hai con quỷ chuẩn bị rút lui cùng sự xấu hổ và giận dữ, nhưng Hòa Ngọc nhìn chúng nó chằm chằm, trong mắt dấy lên sự hứng thú: "Từ từ, các cô vừa nói, yêu cầu gì của tôi cũng có thể làm được."
Chúng nó gật đầu theo bản năng, nhìn Hòa Ngọc đầy chờ mong.
Có thể ngủ với người đẹp như vậy, không những có thể hoàn thành nhiệm vụ, còn có thể chiếm hời, lời rồi.
Hòa Ngọc nở nụ cười.
Một phút sau.
"Bịch -" Vạn Nhân Trảm thẳng thừng đá văng cửa, dáng vẻ như hung thần ác sát. Còn chưa nhìn thấy rõ khung cảnh ở trong phòng, gã đã quát lên: "Hòa Ngọc, mày ra đây cho ông đây..."
Giọng nói đột nhiên im bặt.
Trong phòng, Hòa Ngọc nghiêng người dựa vào giường, tay cầm một quyển vở và một cái bút, đang ghi chép cái gì, quần áo tuy xộc xệch nhưng không giống như đã xảy ra chuyện gì đó. Mà ở trong phòng, cũng không có sự hiện diện của quỷ, chỉ có hai con thỏ nằm bò dưới giường.
Vạn Nhân Trảm: "..." Gã sững sờ, ngây ra nhìn vào trong phòng.
Hòa Ngọc nâng mắt lên nhìn, tầm mắt nhìn về phía gã thông qua mắt kính, chê bai nói: "Tự nhiên anh đạp hỏng một cánh cửa rồi xông vào làm cái gì, muốn đánh muốn giết ai à?" Thái độ không hoan nghên gã.
Nhưng Vạn Nhân Trảm lại không tức giận, gã vẫn cứ đờ ra, một lúc lâu sau mới trừng mắt nhìn cậu: "Hai con quỷ kia đâu? Mày đã hưởng thụ rồi đấy à?" Nhanh vậy sao, gã vừa phát hiện đã đi đến ngay, vậy mà vẫn muộn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056180/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.