Bạn còn 1 lượt đọc trên websiteTìm hiểu thêm
Hơn nữa, ngay cả trong Liên Bang, năm trăm nghìn cũng không phải là một con số nhở. Hòa Ngọc đây là muốn làm khó hắn.
Nhưng Vạn Nhân Trảm còn chưa kịp nghĩ ra biện pháp, đối diện Tiền Đa đã cười lạnh nói: "Không cần vội, chút nữa mày còn phải chuyển cho tao nhiều tiền hơn mà, hahahaha." Nghe vậy, Hòa Ngọc cũng cười lạnh: "Được rồi, vậy thì chúng ta thanh toán sau đi."
"Phát bài."
Trò xì dách này chơi không khó, "Át" bằng 1, cũng bằng 11, JQK đều bằng 10, người chơi nào cộng lại gần bằng "21" hơn thì thắng. Vượt quá 21 điểm, quắt, thua, hai lá làm cơ sở."
Hòa Ngọc dùng ngón tay lật bài, chỉ là một vài ngón tay mảnh khảnh, khi lật lá bài, động tác của cậu uyển chuyển và đẹp mắt, mang theo sự tự tin và đẹp trai khó tả. Đừng nói Vạn Nhân Trảm, đến cả Tiền Đa cũng nhìn đến ngây người ra rồi.
Này này, động tác này có chút ngầu, chút về học theo thử.
Các quân bài di chuyển qua lại giữa các đầu ngón tay, được xáo trộn hoàn toàn với nhau, cuối cùng nhà cái chia bài.
Ở vòng đầu tiên, Hòa Ngọc chia cho Tiền Đa hai quân bài ngửa và chia cho mình hai quân bài, một lá ngửa, một lá úp. Hai lá bài của Tiền Đa là 7, 4. Lá ngửa của Hòa Ngọc là 9. [V: hình như ở đây phải là chơi Black Jack nhỉ, xì dách đâu có bài ngửa với gấp đôi đâu ta]
Tiền Đa mỉm cười: “Gấp đôi”.
Hòa Ngọc gật đầu, biểu cảm bình tĩnh: "Tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056174/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.