Nhưng một cảnh tượng khiến mọi người trợn tròn mắt đã xảy ra.
Chỉ thấy sau khi Vạn Nhân Trảm dùng quạt đỡ lấy, chiếc quạt xanh biếc nhìn có vẻ kỳ lạ, mang theo một cơn lốc long trời lở đất hướng về phía nham thạch, cơn lốc vô hình mãnh liệt đập về phía nham thạch.
Vù vù -
Bộp -
Đầu tiên là âm thanh của gió, sau đó là âm thanh nham thạch đập trở lại.
Đúng vậy, đập ngược trở lại.
Dung nham sắp phủ bọn họ lại bị quạt thổi ngược lại.
Thổi ngược lại.
Ngược lại.
Nham thạch cứ thế đi rồi.
Vạn Nhân Trảm sững sờ nhìn xuống chiếc quạt Ba Tiêu trong tay, rồi lại sững sờ quay qua nhìn dung nham.
Thật sự quạt nó quay ngược lại rồi.
Im lặng, không có bất kỳ âm thanh nào.
Bình luận cũng hoàn toàn trống trơn.
Hòa Ngọc thở ra một hơi dài, cảm thấy cả người không còn tí sức nào, bây giờ "hai con gà yếu ớt" là cậu và Lăng Bất Thần chỉ có thể dựa vào nhau, dùng ý chí chống đỡ. Dù sao, Vạn Nhân Trảm giờ cũng đang đứng hâm mộ bản thân rồi.
"Thành công rồi." Hòa Ngọc thản nhiên nói.
Giọng nói của cậu đã đánh thức những người đang bị sốc ở đó, đặc biệt là Đoàn Vu Thần.
Là một bậc thầy rèn, anh ta kiên trì theo đuổi kỹ thuật rèn đồng thời cũng công nhận kỹ thuật rèn của bản thân. Nhưng bây giờ, nhận thức của anh ta cũng đã bị lật đổ.
Anh ta không thể tin được cất giọng: "Tại sao cậu lại làm được vậy?" Vốn dĩ nó chỉ là một chiếc quạt bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056080/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.