Đôi mắt Hòa Ngọc hơi sáng lên, giọng nói khàn khàn trầm thấp, mang theo sự suy đoán: "Tôi nghĩ, có lẽ tôi đã nghĩ ra cách rồi."
Nghe thấy vậy, vài người lập tức quay sang nhìn cậu, hai mắt sáng lên.
"Cách gì thế?" Vạn Nhân Trảm gấp gáp hỏi, hai mắt mở to. Gã kinh ngạc, đối mặt với tình huống khó khăn này, đối mặt với biển lửa gần như không thể đấu lại này, Hòa Ngọc còn có thể nghĩ ra cách khác sao?
Hòa Ngọc vươn tay cầm lấy chiếc quạt trong tay Lăng Bất Thần, hơi mím môi: "Anh còn nhớ Hỏa Diệm Sơn không, thấy cây quạt Ba Tiêu đó thế nào?"
Vạn Nhân Trảm: "..."
Đoàn Vu Thần: "..."
Cậu đang nói gì vậy?
Trước khi hai người họ hỏi, Lăng Bất Thần đã hiểu, đột nhiên nhận ra, trên khuôn mặt dịu dàng bỗng chốc mang theo tia nghi ngờ, tiếp lời: "Nhưng mà, đây chỉ là chiếc quạt trang bị cấp thấp, gần như không có năng lực chiến đấu, không có mạnh như quạt Ba Tiêu đâu."
"Này, mọi người đang nói gì vậy, quạt Ba Tiêu rồi Hỏa Diệm Sơn là sao?" Vạn Nhân Trảm không thích bầu không khí bài trừ của Hòa Ngọc và Lăng Bất Thần, vì thế lại nói chen vào.
Hòa Ngọc liếc gã một cái: "Truyền thuyết về cuộc chiến của Lam Tinh, mọi người không biết sao?" Sau khi nói xong, cậu lại nhìn Lăng Bất Thần, xoay chiếc quạt bằng ngón tay: "Đây là một thiết bị cấp thấp, nhưng không phải chúng ta có bậc thầy rèn đúc ở đây sao, chúng ta cũng có thể tự chế tạo quạt Ba Tiêu."
Đoàn Vu Thần không hiểu hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056077/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.