Nhưng mà Hòa Ngọc nhìn những trang bị này với ánh mắt vô cùng ghét bỏ. Tên Early là kẻ vô cùng hung ác, cậu chẳng có chút hứng thú nào, chứ nói gì đến trang bị chiến đấu có liên quan, Hòa Ngọc càng không có hứng thú. Cậu lười nhìn, tiện tay cầm một lọ thuốc viên sáu sao.
Đây là phần thưởng của ải đầu tiên, lúc ấy Early còn rất bất mãn, nhìn thấy trang bị lúc sau của đám Hòa Ngọc, tâm trạng của gã mới tốt lên. Hòa Ngọc lấy lọ này đi.
Những người khác cũng nhao nhao đi chọn, "chia đồ" gì đó cũng rất vui. Lăng Bất Thần chọn sau cùng, cậu ấy cũng chẳng để ý, tiện tay thu trang bị, hỏi Hòa Ngọc: "Cậu lấy thuốc viên sáu sao làm gì thế, giữ lại sau này dùng à?"
Vạn Nhân Trảm nhìn thoáng qua, theo bản năng châm chọc: "Với chút xíu năng lực chiến đấu của mày, đừng để lọ thuốc đó phí hoài, nếu có quái vật nào đấm mày, không còn thuốc cần dùng tới thì toang."
Gã cũng muốn lọ thuốc này. Vết thương trên người gã quá nặng, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến cửa ải tiếp theo. Đáng tiếc, Hòa Ngọc đã lấy trước gã.
Tên gà mờ này lấy thuốc làm quái gì, có tám điểm năng lực chiến đấu, bị thương còn không đủ điểm để nhét kẽ răng, người đã chết mất tiêu rồi.
Nghe vậy, Hòa Ngọc không hề tức giận, còn gật đầu: "Anh nói đúng." Thế là cậu đưa thuốc cho Vạn Nhân Trảm: "Vết thương của anh rất nặng, anh dùng đi. Dù sao anh cũng bị thương vì đội chúng ta." Vạn Nhân Trảm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056042/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.