Trấn t*nh h**n toàn ngây người.
Gã cầm chắc thanh đao, đôi mắt lộ vẻ hoang mang tột độ, đứng sững tại chỗ. Một lúc lâu sau, gã lại chớp mắt liên tục, dường như đang nghi ngờ thị giác hay trí óc của mình có vấn đề.
Nếu không phải xung quanh vẫn còn vương vãi vết máu của cuộc chiến vừa rồi, có lẽ Trấn Tinh đã thật sự nghĩ rằng mình vừa trải qua một ảo giác.
Nếu không thì sao lại có người cưỡi một con cá lớn thản nhiên lướt qua, còn ngang nhiên cướp đi "con mồi" của gã chứ?
Hai phút sau.
Trấn t*nh h**n toàn xác định tất cả những chuyện vừa xảy ra đều là sự thật. Hình ảnh gầy gò, xinh đẹp với mái tóc đen, đôi mắt đen láy kia vẫn còn hiện rõ mồn một trước mắt gã.
Chắc chắn đó không phải là bất kỳ cao thủ Liên Bang nào mà gã từng gặp!
Vậy nên, vấn đề lại quay trở về điểm ban đầu, rốt cuộc tên kia là ai?
Trấn Tinh nghiến răng, điều khiển chiếc thuyền của mình đuổi theo hướng Hòa Ngọc vừa biến mất.
"Không lẽ Trấn Tinh cũng giống như Vạn Nhân Trảm, cũng đi truy sát Hòa Ngọc?"
"Tốt nhất là không phải vậy. Vạn Thần đã bị gài bẫy một lần rồi. Nếu không có Hòa Ngọc, Vạn Thần cũng sẽ không gấp gáp lên bờ vì không có thuyền, không thể ở lâu trên biển được."
"... Fan Vạn Nhân Trảm im miệng đi, còn 'Vạn Thần' nữa chứ, cũng chỉ có mấy người mới thổi phồng cái danh hiệu đó lên thôi."
"Trấn Tinh không cùng đẳng cấp với Vạn Nhân Trảm."
"Tôi dám chắc, Trấn Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5055866/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.