Trước mắt anh ta chỉ còn một màu đen kịt, dư âm của thứ ánh sáng trắng chói lóa vừa rồi vẫn còn k*ch th*ch mạnh mẽ lên đại não, gây ra cảm giác choáng váng, hoa mắt.
Một lúc lâu sau, Chu Nhị mới khó khăn hồi phục thị giác.
Đôi mắt anh ta đỏ ngầu, lấm lét nhìn về phía màn hình, nheo lại, cố gắng đọc những dòng bình luận đang cuồn cuộn chảy.
"Má ơi, may mà ông đây né nhanh như cắt."
"Ha ha ha, vừa rồi tao cũng lượn sang kênh khác, chắc mẩm hắn chiếu xong mới mò về."
"Tao đeo kính râm rồi mà vẫn thấy hơi nhức mắt."
"Chiêu này đúng là bẩn thỉu, lần đầu tiên xem live stream mà tao bị đau mắt."
"Tôi dám chắc mấy người mới xem sắp nổi điên đến nơi rồi."
"Giờ thì ai cũng biết cái 'trang bị hèn hạ ba điểm' của hắn là cái gì rồi nhỉ."
"Dạo này hắn toàn dùng mấy trò này, đúng là thâm độc."
"Nếu không biết hắn là dân hành tinh rác, tao còn nghi ngờ hắn hack game ấy chứ, đúng là tai họa, đi đến đâu là gieo rắc khổ đau đến đó."
"Gần đây không ít tuyển thủ đụng phải hắn, may mắn thì mất đồ, xui xẻo thì mất mạng, đúng là thảm họa."
Chu Nhị: "..."
Đôi mắt đỏ như máu của anh ta trợn trừng, toàn thân đều cảm thấy bất ổn.
Là Hòa Ngọc làm.
Dùng cái thứ "thước kẻ" cùn đến mức không ai nhận ra đó là dao của cậu ta.
Hơn nữa, cậu ta còn thường xuyên giở trò như vậy.
Mẹ kiếp, đây đúng là chuyện con người làm ra à?
Cơn giận dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5055864/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.