Không phải Hòa Ngọc gan lớn đến mức chẳng buồn nghĩ cách thoát thân, mà là giờ phút này, cậu hoàn toàn bất lực!
Vừa dốc toàn lực chạy trốn, cậu không chỉ kiệt sức mà cơ bắp còn căng cứng. Đây không còn là cơ thể được rèn luyện suốt mười năm của cậu, sự dẻo dai bản năng đã biến mất. Chuỗi động tác vừa rồi thoạt nhìn tự nhiên nhưng đã vượt quá giới hạn chịu đựng của thân thể này.
Khó khăn lắm Hòa Ngọc mới gỡ được cặp kính, cậu nheo mắt nhìn lên bầu trời, đón lấy ánh dương. Gương mặt tái nhợt lộ rõ vẻ mong manh, dễ khơi gợi lòng trắc ẩn, khiến người ta muốn dâng hiến mọi thứ cho cậu. Thế nhưng, nếu đối diện với đôi mắt sâu thẳm đầy mê hoặc kia, người ta sẽ nhận ra chẳng hề có sự yếu đuối hay u buồn nào, mà thay vào đó là sự quật cường, kiên nghị và một chút điên cuồng ẩn sâu.
Cậu tên là Hòa Ngọc, nhưng không phải Hòa Ngọc của thế giới này. Từ nhỏ, cậu đã khổ luyện xiếc, sau đó gia nhập công ty giải trí, mười năm miệt mài luyện tập. Cậu tỏa sáng trong show sống còn, ra mắt ở vị trí center với số phiếu áp đảo, trở thành thần tượng hàng đầu quốc gia với năng lực chuyên môn chấn động thế giới. Kể từ khi ra mắt, cái tên Hòa Ngọc luôn gắn liền với danh xưng "đỉnh lưu", thậm chí mở ra một kỷ nguyên thuộc về riêng cậu. Nhưng Hòa Ngọc không vì thế mà tự mãn.
Năm thứ hai, cậu chuyển hướng sang diễn xuất. Biết bao người đã dự đoán cậu sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5055831/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.